Xinh tươi hơn các đóa hoa, chỉ có thể là những mỹ nữ!
Là truyền nhân trực hệ duy nhất của đại gia tộc “Ngát hương”, Florentino phong lưu phóng khoáng, vung tiền qua cửa sổ tổ chức các vũ hội xa hoa không chút nháy mắt.
Bất kể cư dân tòa thành, hoặc khách vãng lai, đều thường xuyên được chứng kiến tòa trang viên của Florentino bày đại tiệc chiêu đãi khách ghé thăm với hàng trăm hàng ngàn người hầu, công nhân làm thuê rải hoa tươi sớm mai suốt dọc một đường dài; vô số các đội xe thú thồ vận tải đầy những nguyên vật liệu. Chẳng lạ gì khi các tiểu thư quý tộc trẻ trung xinh xắn nô nức đua nhau ăn vận trang điểm, lòng háo hức chờ mong chàng bạch mã hoàng tử đến rước mình tham gia buổi vũ hội.
Kể cả bình dân không đủ tư cách tham gia vẫn có thể kiếm lợi từ đây. Sau khi vũ hội chính thức bắt đầu, các sạp hoa tươi trang trí ven đường sẽ được phân phát cho mọi người dân mang về thưởng thức hương thơm ngát suốt mấy tuần liền. Chưa hết, vật tư còn thừa cũng sẽ được vận chuyển đến các khu dân chúng để người người, nhà nhà đều có thể cùng chung vui với đầy thịt tươi, trái ngọt.
Đối với một tòa thành có truyền thống danh tướng lâu đời, chuyên chú võ lực thì hành vi xa hoa của Florentino khiến anh chẳng khác gì một tên trụy lạc trác táng. “Kể cả đánh xe ngựa của ta cũng thừa sức một tay quật ngã ngài Florentino tôn quý nha.” Trò đùa này là một trong những câu cửa miệng tại các bữa tiệc trà của giới quý tộc. Còn với giới bình dân, ngoại trừ một số được hưởng ân huệ của Florentino nên có cảm tình và lâu lâu ngẫu nhiên lại tán dương vài câu, còn lại đa số đều cảm thấy chướng mắt với vị thiếu gia ăn chơi lêu lổng này.
Miệng lưỡi thế gian chẳng khiến Florentino gợn tí sóng lòng nào. Từ nhỏ lớn lên anh đã biết mình khác biệt với đa số ngoài kia. Gia tộc huyết mạch, quyền lực, tài phú hay thậm chí là thiên phú cho anh vô vàn lựa chọn để sống cuộc đời của mình, vậy thì cớ gì phải chọn những con đường phung phí sức lực. Các lãnh chúa tổ tiên tài ba đã gây dựng nên cả cơ ngơi gia tộc là thế, nếu ta không cố gắng tiêu xài làm rạng rỡ tông đường thì thật đáng xấu hổ.
Dẫu chiến sự nơi tiền tuyến ngày càng căng thẳng hơn, Florentino tại hậu phương an bình vẫn ngày ngày dạ tiệc xướng ca hoan hỉ. Ấy thế mà nữ bá tước tòa thành cũng không bận tâm lắm về chuyện này. Dù sao thì hành vi của Florentino chẳng hề phạm pháp, mà thật ra việc hắn tiêu xài xa xỉ một mặt lại giúp gia tăng mậu dịch và sưu thuế của tòa thành, mặt khác lại giúp người dân có thêm công ăn việc làm, qua đó không ngừng thu hút nhân khẩu lân cận đổ xô về đây.
Và thế là binh đoàn của toàn thành luôn được đảm bảo hậu phương tiếp tế vững chắng, không chỉ vật tư, mà cả binh lực.
Thế nên nữ bá tước chưa bao giờ can thiệp vào các hành vi hoang đường của Florentino, chỉ đến khi hắn tung tiền xây dựng một chiếc tàu khổng lồ xa hoa cực đại mới buộc bà phải hành động.
Florentino dự tính mời đầy những khách quý lên chiếc tàu ngược sông thẳng tiến về Rừng nguyên sinh, chủ yếu thỏa mãn trí tò mò về nhan sắc của các mỹ nữ tinh linh. Kế hoạch này của Florentino lập tức hấp dẫn vô số quý tộc, và mỗi con em của họ đều nhận được chiếc vé mời, thứ bỗng chốc trở thành biểu hiện của địa vị và quyền lực khôn cùng.
Ngay cả tiểu thơ Astrid của nữ bá tước cũng mang theo kỵ sĩ cùng đồng hành trên chiếc thuyền này. Tuy này không ưa vị thiếu gia trứ danh ăn chơi trác táng này, nhưng tiền tuyến cần một hậu phương vững chắc, và điều này thì lại phần nào phụ thuộc vào sự an nguy và tâm trạng của Florentino – hắn và gia tộc của hắn ảnh hưởng đến 80% nguồn tài chính nơi đây.
“Ngoan ngoãn nghe lời ta, đảm bảo ngươi sẽ được an toàn!” Đây là câu nói đầu tiên ngay khi Astrid gặp mặt Florentino, rồi cô lập tức quay đầu bỏ đi, thật không muốn phải nhìn thấy hắn thêm giây phút nào nữa. Florentino nhún vai, với nữ giới anh vẫn luôn tràn đầy kiên nhẫn và tha thứ, đặc biệt là các quý cô xinh đẹp.
Thuyền của Florentino xuất phát và trở về áng chừng mất 1 tháng. Dĩ nhiên chỉ bấy nhiêu thời gian không đủ để đoàn người du ngoạn được bao xa trong rừng rậm. Những kẻ hiếu kỳ cố gắng nghe ngóng tình hình, nhưng các quý tộc sau khi quay lại đều miệng kín như bưng, nói năng đặc biệt vô cùng thận trọng. Người duy nhất khác biệt chỉ có Astrid, những người biết rõ nàng lập tức nhận ra sự thay đổi khi nàng trở nên thành thục và chững chạc hơn. Chưa hết, chuyện còn ly kỳ hơn khi có tin Astrid sử dụng lễ tiết trang trọng nhất của vương quốc để thỉnh Florentino làm thầy. Ai ai cũng không khỏi cho rằng nàng đã bị Florentino mê hoặc, chỉ có cách giải thích như vậy mới có vẻ hợp lý nhất cho hành động điên cuồng này.
Đối mặt với làn sóng dư luận, cả hai người trong cuộc đều chẳng bận tâm giải thích. Phải đến mấy năm sau khi vương quốc phương bắc và phương nam ký kết minh ước, thì mới có một ít thông tin về chuyến đi kia được hé lộ: chuyện kể rằng nhóm du ngoạn của Florentino đã có một cuộc đụng độ nảy lửa với binh đoàn Vực hỗn mang. Trong trận chiến cam go này Astrid đã sơ hở bị một sát thủ của kẻ địch phục kích đâm trúng, và ngay khoảnh khắc sinh tử này Astrid đã được Florentino bất thình lình xuất hiện đẩy lui tên sát thủ, và sau đó phá vây thành công cứu Astrid thoát chết.
Du khách cả thuyền không khỏi ngớ người bàng hoàng. Chẳng ai ngờ rằng ẩn sau vẻ ngoài thiếu gia phóng đãng ăn chơi trác táng lại là một trái tim quả cảm đầy dũng mãnh. Tuy nhiên cân nhắc đến các yếu tố vương quyền nhạy cảm, người trong cuộc đều buộc phải tuân thủ luật im lặng. Chỉ riêng có Astrid là kiên quyết muốn bái sư, bất chấp tất cả. Florentino hiển nhiên chẳng muốn dính đến thứ phiền toái này, nhất là khi đối phương lại là một cô gái rực lửa cả về cá tính lẫn thân hình.
Thỉnh cầu từ một cô gái xinh đẹp, thật khó mà cưỡng lại được nhỉ!